BÂNG KHUÂNG ĐẦU ĐÔNG
“Muốn gửi cho anh một chút nắng vàng”
Nơi phương xa ai có còn chờ đợi?
Gió bấc đầu Đông vào mùa rong ruổi
Phố nhỏ vắng người, bất chợt thênh thang…
Hà Nội nâng niu chiếc lá muộn màng
Chút nhớ…
Chút quên …
Con đường…
Mái phố…
Bàng vào Đông vội vàng chi áo đỏ
Ngại sương giăng tìm ấm áp trước chiều?
Nắng vẫn vàng từng góc phố thân yêu
Hàng Lược, Hàng Ngang, Hàng Đào, Hàng Giấy…
Góc khuất nào nắng chưa lần nhìn thấy?
Để suy tư vương vấn mãi góc đời
Muốn gửi phương anh chút nắng … thế thôi
Một thoáng bâng khuâng đầu Đông Hà Nội
Dẫu là ngàn năm xin đừng đếm tuổi
Dịu dàng ơi - Hà Nội những ngày…
Bâng khuâng giao mùa
Vạt nắng cầm tay.
- Hương Hoàng -
Đăng nhận xét