Giấc mộng thềm hoa
Đành thôi trăng vỡ
đêm nay
Mộng bao lâu ... giờ
phải trắng tay mất rồi!
Biệt trăng, biệt cả
tiếng cười
Ngớ nga, ngớ ngẫn gửi
hồn vào đây
Đành thôi trải một
giấc mơ
Nỗi niềm chất chứa bỗng
nhiên vỡ òa
Lau khô mắt lệ nhạt
nhòa
Mỉm cười như thế để
người được vui!
Em là thế! Bạc cuộc
đời
Thương cho thân phận
lạc loài, trời xa.
-Nhật Hạ-
Đăng nhận xét