Rơi lệ ru người
Em ơi!
Hắn nợ người
Cả một cuộc đời
Cả một thời thiếu nữ
Nếu mai gặp lại
Ta sẽ ngàn lần tạ ơn
Dẫu chẳng biết tạ ơn
bằng cách nào
Dẫu chẳng biết bây
giờ phải làm sao
Nhưng con tim mách bảo
Ta phải sống làm sao
Để xứng đáng với lời
em gửi trao
Ta đã từng ước ao
Cuộc đời sẽ từng có giá như
Để lòng người đừng
như lá mùa thu
Nhưng phép mầu đã
không sảy ra
Nên sự đời thường có
gì rất thực
Một mực đã sảy ra,
ta biết làm sao đây
Có những nỗi buồn nhưng
chẳng có ai hay
Có những nỗi buồn chỉ
ta và người hiểu
Đau đớn tột cùng
cũng chỉ một chữ yêu
Có điều Ta sẽ chẳng buồn đau nữa
Chẳng khắc khoải
mong nhớ đợi chờ
Bởi vì bây giờ
Ta sống trong cuộc đời
này
Bằng trái tim của
em.
Nhật Hạ
Đăng nhận xét