Sương
lạnh chiều đông
Ừ
thì thu qua, đông sang có chi mà lạ
Gió vẫn thổi xao xác hồn ta
Bến đò xưa ngập mùa trăng cũ
Sóng vỗ làm chi, lẻ loi đôi bờ
Sương rơi làm chi chòng chành nhung nhớ
Nỗi niềm riêng chung, nhưng vẫn cùng bầu trời
Ta về hun hút phố dài
Mắt hoài nhớ người em gái
Vương màu dã quỳ hoang hoải
Bây giờ người có lạnh không ?
Đông sang thương đến nhói lòng.
Gió vẫn thổi xao xác hồn ta
Bến đò xưa ngập mùa trăng cũ
Sóng vỗ làm chi, lẻ loi đôi bờ
Sương rơi làm chi chòng chành nhung nhớ
Nỗi niềm riêng chung, nhưng vẫn cùng bầu trời
Ta về hun hút phố dài
Mắt hoài nhớ người em gái
Vương màu dã quỳ hoang hoải
Bây giờ người có lạnh không ?
Đông sang thương đến nhói lòng.
CA
Dao
Đăng nhận xét