Có lẽ chúng ta vẫn chưa quên câu chuyện của chàng trai Aiden Webb
– phượt thủ người Anh một mình chinh phục đỉnh Fansipan bằng con đường không
chính thức, rốt cuộc bỏ mạng sau một cú ngã thẳng xuống vực. Tôi dẫn chứng để
chúng ta hiểu rằng, con người có những giới hạn không được phép vượt qua nếu
chưa đủ sức.
Hãy suy nghĩ điều này, nếu những chuyến chinh phục giúp con
người trưởng thành hơn thì điều đầu tiên họ cần phải ngộ ra chính là trách nhiệm
với bản thân và gia
đình.
Tôi biết nhiều bạn trẻ lao đi chinh phục như một con thiêu thân,
cứ hễ nghe về điểm nào có vẻ "hoang sơ, hay hay" là lập tức hô cao
khẩu hiệu xách ba lô lên và đi.
Khi chưa có đầy đủ kỹ năng mà vẫn liều lĩnh dấn thân, đó là sự
vô trách nhiệm. Khi "ăn cắp" những khoảng thời gian dành cho học hành
và gia đình để thỏa mãn sở thích của bản thân, đó cũng là sự vô trách nhiệm.
Họ nhân danh đi tìm sự trải nghiệm để trưởng thành, nhưng khởi
nguồn của chuyến đi lại là những suy nghĩ rất trẻ con, bồng bột. Đi không phải
để khám phá. Đi chỉ để làm dày bộ sưu tập những điểm đến và khoe khoang mà
thôi.
Để có thể cảm nhận được linh hồn của một vùng đất mới, chúng ta
chỉ cần 1 bức ảnh và rất nhiều giờ khám phá; thay vì rất nhiều bức ảnh sau 1
giờ khám phá.
Hơn thế nữa, du lịch không phải là cách duy nhất để trải nghiệm,
để trưởng thành, để tìm thấy chính mình.
Những cuốn sách hay, những giờ làm thêm, những hoạt động từ
thiện, tình nguyện cũng giúp người trẻ va đập với cuộc sống và trở nên trưởng
thành hơn gấp bội.
ST
Đăng nhận xét